|
Lòng HIẾU THẢO Công cha như núi Thái Sơn,
Có ai trong chúng ta mà không được sinh ra từ lòng mẹ, không cảm nhận tấm lòng mẹ cha cùng công ơn dưỡng dục của các ngài. Thảo kính cha mẹ là lệnh truyền thứ tư của Thiên Chúa. Sách Huấn ca dạy: "Ai thờ cha thì bù đắp lỗi lầm, ai kính mẹ thì tích trữ kho báu. Ai thờ cha, sẽ được vui mừng vì con cái; khi cầu nguyện, họ sẽ được lắng nghe. Ai tôn vinh cha sẽ được trường thọ, ai vâng lệnh Đức Chúa sẽ làm cho mẹ an lòng”. Hc 3,3-6) Lòng hiếu thảo của con cái đối với cha mẹ phát xuất từ sự biết ơn đối với những bậc đã cộng tác với Thiên Chúa thông truyền cho mình sự sống, cũng như đã chăm lo nuôi dưỡng và giáo dục mình nên người. “Cha con, con hãy hết lòng tôn kính, và đừng quên ơn mẹ đã mang nặng đẻ đau. Hãy nhớ công ơn dưỡng dục sinh thành, công ơn ấy, con sẽ lấy chi đáp đền cho cân xứng?” (Hc 7,27-28) Chúng ta đã nghe câu truyện nàng Ruth trong Cựu Ước dẫn chứng lòng hiếu thảo của một người con dâu người Moáp với bà mẹ chồng Naomi, người Do Thái. Chính lòng hiếu thảo của nàng Ruth đã được Thiên Chúa chúc lành, Ngài ban cho mẹ con bà có của ăn, và có con nối dõi tông đường. Tuy là dân ngoại, nàng Ruth đã được trở thành bà cố nội của vua Đavit. Đức Giêsu, trong thân phận con người, đã thể hiện lòng hiếu thảo cách toàn vẹn. Trước tiên Ngài luôn hiếu thảo với Cha trên trời, hoàn toàn tuân theo và thực hiện ý Chúa Cha trong mọi sự: "Lương thực của Thầy là thi hành ý muốn của Đấng đã sai Thầy, và hoàn tất công trình của Người” (Ga 4, 34). Lòng vâng phục hiếu thảo ấy còn được thể hiện với thánh Giuse và Mẹ Maria tại gia đình Nadarét: “Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Nadarét và hằng vâng phục các ngài.” (Lc 2,51-52). Công đồng Vaticanô II dạy: “Con cái sẽ đáp lại công ơn cha mẹ với lòng biết ơn, tâm tình hiếu thảo và tin cậy, sẽ theo đạo làm con mà phụng dưỡng cha mẹ trong nghịch cảnh cũng như trong tuổi già cô quạnh.” Trong cuộc sống hôm nay cũng có rất nhiều tấm gương hiếu thảo đáng được khen ngợi. Bên cạnh đó vẫn có những kẻ bất hiếu, ngược đãi cha mẹ mình, luôn làm cha mẹ đau lòng; xem cha mẹ là gánh nặng cuộc sống. Từ đó tìm cách trốn tránh nghĩa vụ chăm sóc; lại còn buông lời thô lỗ xúc phạm chính bậc sinh thành của mình. Và cũng không ít người viện lý do vì công việc bận rộn không có thời gian chăm sóc nên gửi cha mẹ vào viện dưỡng lão, không một lần lui tới viếng thăm, những đứa con đó cũng không biết cha, mẹ mình chết lúc nào phó mặc hết cho viện dưỡng lão. Vậy chúng ta hãy sống trọn đạo làm con, hết lòng phụng dưỡng, hiếu thảo với cha mẹ để được Thiên Chúa chúc phúc.
M. Họa Mi |